AAA

TRƯỞNG XUÂN LAN

Trang vinh danh Trưởng Xuân Lan

Vị Huynh trưởng gắn bó một đời với Hướng đạo, người "Chị Hướng Đạo" gương mẫu, lão thành của phong trào Hướng đạo Việt Nam và đặc biệt Liên đoàn Lasan Trai Việt.

Thi tập của Trưởng Nguyễn thị Xuân Lan.





Trích từ tập thơ: Dốc Mơ

Tình Hướng đạo
Tôi gặp em khi em còn chơi Thiếu
Đạo Khánh Hòa miền cát trắng Nhatrang
Tuổi mười lăm đang tuổi mộng mây ngàn
Mà em đã trang nghiêm đầy dũng cảm
Tôi biết em khi em qua ngành Ấu
Đến tìm tôi e-ấp hỏi đôi câu
Đến Xưởng tôi khi chập chững bước đầu
Nâng đuốc sáng dắt Bầy em thơ dại .
Tôi hiểu em khi em đi dự trại
Do tôi làm trưởng Ấu tại Lasan
Mừng thấy em thật tháo vát hiên ngang
Gánh trọng trách sau này nghề Huynh Trưởng
Rồi sau đó như mây trôi vất vưởng
Chúng ta đành xa cách bặt tin nhau
Tôi vào Nam, em ở tận nơi đâu ?
Mất liên lạc cho đến ngày hôm ấy ...
Ôi xúc động nghẹn ngào vui biết mấy
Nghe giọng em vang vọng ở đầu dây
Bao nhiêu năm xa cách phút này đây
Ta lại được gặp nhau nơi xứ lạ
Tôi mừng em thấy em đầy bản ngã
Không ngại ngần quyết chí để thành nhân
Gặp lại em tôi sung sướng vô ngần
Tình Hướng Đạo trào lên trên ánh mắt
Đây đất khách tình quê hương thắt chặt
Hồn cô đơn lạc lõng kẻ tha hương
Tôi mong em hãy mạnh bước trên đường
Thắp sáng mãi Tình Người cho đất nước .

Dốc Mơ
Một chiều tựa cửa nhìn lên
Dốc Mơ nổi bật bóng hình ai kia
Thong dong nhẹ bước bên rìa
Cỏ non xanh nhạt điểm hoa tím vàng
Áo nâu, mũ dạ, khăn quàng
Nhác trông đã thấy bàng hoàng bâng khuâng
Bỗng nhiên ai đã dừng chân
Bên hiên e thẹn nghiêng thân cúi chào
Thế rồi ...thật lạ ...làm sao
Dốc Mơ từ đó ...đẹp xao xuyến lòng


Đàn chim Việt.
Bầy chim bay khắp phương trời
Cùng chung một lối tuyệt vời lắm thay
Ta cùng họp mặt xum vầy
Bao năm xa cách hôm này gặp nhau
Tình ta Hướng Đạo nhiệm mầu
Khi vui vui khắp, khi sầu, sầu chung
Tình ta như phím tơ rung
Cùng hòa một điệu, cùng chung một lòng
Đồng tâm xây dựng non sông
Luôn luôn sắp sẵn lòng không ngại ngần
Đuốc thiêng ta hãy góp phần
Châm thêm ngọn lửa tinh thần vươn cao
Lòng ta trong sáng như sao
Muôn người như một nâng cao phong trào.

Nhớ Quê
Quê hương ơi, giờ đây xa vời vợi
Nhớ hàng tre mát rượi cạnh bờ ao
Nhớ hương thơm hoa Bưởi thật ngọt ngào
Lẫn hoa Khế, hoa Đào trong gió lộng
Nhớ hòn non bộ xinh như mộng
Ngỡ thần tiên đâu phải chốn trần gian
Bóng Tiên Ông soi xuống bể cá vàng
Cùng Tiên Nữ thổi tiêu
Bên khóm Tùng xanh lá
Chú mục đồng dẫn nhau qua cầu đá
Đã nhiều năm ta say mê ngắm mãi
Bỗng ngờ đâu giây phút phải chia xa
Quê hương ơi cách trở nước non nhà
Tim nhức nhối trông rời mau xứ lạ
Cầm tay nhau ta đồng tâm cất bước
Về quê xưa hát lại bản hùng ca

Một kỷ niệm khó quên
Ta nhớ em ơi một buổi chiều
Một chiều cơn gió thổi hiu hiu
Lòng ta tê tái buồn man mác
Ta sắp xa rời em Sói yêu
Chỉ có đêm nay em còn đây
Ngày mai em đã sống xa bầy
Thiếu đoàn vui đợi em bên suối
Bầy ở bên này khóc ngất ngây !
Em cũng như ta nước mắt tràn
Nhưng lòng cương quyết vẫn bền gan
Hồn em trong trắng như hoa Huệ
Theo sát châm ngôn đã sẵn-sàng

Trại Hướng Đạo
Sung sướng quá là những ngày dự trại
Làm khóa sinh ngành Ấu thật vui sao
Ta quên đi tuổi tác cũng đã cao
Vẫn ca múa vui đùa như Sói nhỏ.
Nào những lúc lặng im ghi vào sổ
Lời thao thao bất tuyệt của đàn anh
Khi hăng say gắng sức thực hành nhanh
Những kỷ thuật khéo tay trang hoàng trại
Rồi họp đàn nhỏ to lo luyện mãi
Văn nghệ vui lửa trại tối hômnay
Đơn giản thôi mà cũng thật là hay
Nào diễn kịch, múa ca đều dượt hết
Lửa dù tàn nhưng ta không mỏi mệt
Sáng hôm sau đã mãn trại ra về
Lòng nao nao luyến tiếc một say mê
Dòng nước mắt tràn môi khi tiễn biệt
Tay trong tay mắt nhìn nhau tha thiết
Một tình thương ruột thịt nhiệm mầu thay
Có rượu đau mà chưa uống đã say
Say tri kỷ, phong trào, say phụng sự .

Hương thơm đất mẹ.
Giữa nhộn nhịp ta như người câm nín
Giữa phồn hoa ta như kẻ quê mùa
Lòng lạnh lùng chẳng ham muốn tranh đua
Chỉ muốn sống ẩn mình trong góc tối
Thân lưu lạc đâu còn gì sôi nổi
Hồn bơ vơ lạc lõng áng mây trôi
Không quê hương đất tổ sống đơn côi
Trong nước mắt hằn sâu niềm luyến tiếc
Năm tháng trôi qua bao năm ly biệt
Biết bao giờ trở lại bến sông xưa
Ôi thương yêu đong biết mấy cho vừa
Dòng nước ngọt thơm như dòng sữa mẹ .
Non sông hỡi hãy chờ ta với nhé
Dù mái đầu trắng toát tựa sương mai
Dù lưng còng gối mỏi cũng khôn phai
Lời tự hứa khắc ghi trong tâm não .
Ta cố cầm hơi chờ giờ tuyệt hảo
Về quê xưa tìm lại chút hương yêu
Bao nhiêu năm ta vẫn nhớ thật nhiều
Hương tổ quốc thơm nồng hơn tất cả

Lẽ Sống
Hãy đứng dậy mỉm cười đi bạn hỡi
Buồn làm chi đâu níu được thời gian
Mỗi ngày qua thật hối tiếc muôn vàn
Hãy đem hết tâm can mà phục vụ
Bao giới trẻ cần tay ta ấp ủ
Cần trí ta nhắc nhủ bước đường ngay
Cần tim ta nung chí mộng vơi đầy
Vung đuốc sáng thắp lên cho đại cuộc
Hãy mạnh dạn đừng để đời mai một
Đây hồn ta như biển rộng mênh mông
Cho đàn em tắm sạch cả cõi lòng
Cùng tiến bước lên đường tìm lẽ sống.

Lưu lạc.
Ta đã điên, đã điên, đã điên!
Ước gì ta ngủ giấc triền miên
Cho quên tất cả niềm cay đắng
Cho hết đau thương, hết muộn phiền
Đây là đâu, là đâu, là đâu ?
Sao trông phong cảnh thật âu sầu
Ngoài sân lạnh buốt như đông đá
Mưa tuyết rơi mau phủ mái lầu
Ta là ai, là ai, là ai ?
Mà sao lạc lõng nước non người
Quê hương yêu dấu đâu rồi nhỉ
Đâu mái nhà xưa tắm nắng tươi .
Ta muốn bay, muốn bay, muốn bay
Vượt rừng băng núi lướt ngàn mây
Bay về quê mẹ đầy thương nhớ
Tấm lòng sắt son quyết không lay

Nhớ
Nhớ quá đi rồi Huế của tôi
Nhớ Đồi Vọng Cảnh lắm ai ơi
Nhớ Thiên An với Hương Giang đó
Nhớ Ngự Bình xanh ngắt tuyệt vời
Nhớ Chùa Thiên Mụ tiếng chuông xưa
Nhớ cảnh Trà Am dưới bóng dừa
Nhớ ánh trăng vàng bên suối nhỏ
Nhớ đò Thừa Phủ lướt trong mưa .
Nhớ tà áo trắng thướt tha bay
Nhớ nón bài thơ với dáng gầy
Nhớ suốt con đường đầy phượng đỏ
Nhớ về quê cũ não nùng thay !

Nụ hôn.
Con thèm quá nụ hôn nồng hơi mẹ
Đã xa rồi hơi hướng vẫn còn đây
Cách trở âm dương lệ nhỏ vơi đầy
Nụ hôn ấy vẫn gây niềm thương nhớ .
Con thèm quá bao năm dài trăn trở
Nụ hôn nồng hơi mẹ quyện hồn con
Tiếng cú kêu đêm thao thức mỏi mòn
Như hòa điệu với long con nhớ mẹ .
Con thèm quá nụ hôn nồng khe khẽ
Bên má con mát rượi cánh hồng nhung
Con chợt thức mơ màng nhìn dáng mẹ
Ôi yêu thương âu yếm thật muôn trùng.

Thương về xứ Huế
Hè đã đến, đâu ve kêu rộn rã
Đâu hàng Me rợp bóng lá xanh um
Đâu những cây Phượng vĩ đỏ từng chùm
In sắc thắm nhuộm hồng trời tiết lạ .
Còn đâu nữa giòng Hương Giang thơ mộng
Tháng ngày qua soi bóng Phú Vân Lâu
Lấp loáng trôi theo nước chảy bên cầu
Rồi khuất bóng dưới mái chèo thn nữ
Cô lái đò ơi hãy nương tay chứ
Cho tôi nhìn thành quách dưới dòng sông
Cho tôi ôm trọn Huế tận trong tâm
Xao xuyến quá hồn cô đơn viễn xứ !
Quê tôi đâu ? Còn đâu thành phố Huế !
Đâu kinh kỳ, lăng tẩm với Hoàng Cung
Đâu sông Hương, núi Ngự đẹp vô cùng
Đâu thiếu nữ thẹn thùng nghiêng nón lá.


Xuân tha hương
Lại một mùa Xuân nữa đến đây
Mười năm thấm thoát lệ vơi đầy
Bao nhiêu lần Tết tha hương đó
Ta xót xa lòng đau đớn thay
Ôi còn nữa đâu Tết quê hương
Đâu bánh chưng xanh khắp phố phường
Đâu mứt, dưa hành, câu đối đỏ
Đâu Mai vàng thắm ngát mùi hương
Nay một mình ta đứng ngẩn ngơ
Trong đêm trừ tịch khói nhang mờ
Nghe mưa tuyết lạnh rơi trên lá
Nghe lòng băng giá cạn nguồn thơ

Kỷ niệm xưa
Đây mùa Xuân thắm cả rừng hoa
Xao xuyến lòng ta lại nhớ nhà
Nhớ nước, nhớ người nay cách biệt
Nhớ quê, nhớ bạn dặm đường xa
Nhớ hồ Than Thở xinh như mộng
Nhớ thác Cam Ly dưới nắng tà
Nhớ rừng Lan trắng Hồi Nguyên một
Nhớ trại Tùng Nguyên thật thiết tha
(Trại Hồi Nguyên 1: Năm 1956 tại Blao, trại Tùng Nguyên năm 1971 tại Đà Lạt)
     (Sẽ đăng tiếp những bài thơ khác, xin đọc: "Lời Bạt" phía dưới)



Thay lời kết:

Khi tôi đọc bài thơ "Dốc Mơ" của Mẹ tôi, tôi khóc. Tôi khóc vì hình ảnh "người thương" trên "Dốc Mơ".Tôi khóc vì hình ảnh của Mẹ tôi trên con dốc cuộc đời. Mẹ tôi đã bước đi trên con dốc đời mình, có ông ngoại, bà ngoại, có ông nội, bà nội, có Ba, có chúng tôi, có Hướng Đạo, có bà con bạn bè thân thuộc, có Việt Nam yêu dấu, có Huế thương nhớ , và có thơ .
Con dốc đời của Mẹ có khi phẳng lặng, có lúc gập ghềnh, có khi tràn trề hạnh phúc, có lúc chan chứa niềm đau. Khi hân hoan, khi mệt mỏi, nhưng lúc nào Mẹ tôi vẫn cứ yêu người, yêu đời, yêu cuộc sống, vẫn làm thơ, vẫn mơ ước, và luôn luôn nhìn thấy "Dốc Mơ đẹp... xao xuyến lòng".
Nhân dịp Mẹ chúng tôi được 75 tuổi, chúng tôi gom góp những bài thơ của Mẹ, in thành thi tập "Dốc Mơ".
Con của Mẹ

Một số Kha sinh đoàn Lạc Việt với Trưởng Xuân Lan tại Đồi Lasan, Nha Trang 1973

Trưởng Xuân Lan trao cờ danh dự cho Thiếu sinh
Anh em cựu Kha Lạc Việt chúc mừng Trưởng 75 tuổi (2002)